Nguyên tắc cá ngựa gồm 4 chữ C
Cá cược có 4 chữ C là: confidence (phải tự tin), calculation (phải có tính toán), capital (có vốn), cynicism (có tính hoài nghi, cực đoan).
Từ ngày 7/1 đến ngày 18/12/1993, Allan Potts cá ngựa trong 48 cuộc đua liên tiếp, mỗi lần choi bai truc tuyen cá khoảng 200-300 bảng. Potts là cựu nhân viên IBM, sau đó làm việc cho các trường đua ở Kuwait rồi trở thành một người cá ngựa thành công tại Anh. Potts thua suốt 28 “độ” đầu tiên, tổng cộng 7.800 bảng. Nhưng trong 20 “độ” còn lại, Potts thắng 5 “độ” với tỷ lệ từ “1 ăn 10” đến “1 ăn 12”, kiếm được 23.100 bảng. Tôi chỉ biết chắc một điều: thông tin xuất phát từ những người trong cuộc đa số là tông tin… dỏm. Giới phân tích ghi nhận: Allan Potts thành công nhờ bí quyết “4 chữ C” trong lĩnh vực cá cược.
Vì đủ vốn, Potts có sự tự tin (confidence) dễ nể: chuỗi 28 “độ” thua liên tiếp chỉ là sự trùng hợp tình cờ và Potts tin chắc rằng anh sẽ lại chiến thắng khi “vận may đổi chiều”. Niềm tin ấy, mặt khác, đến từ nguyên tắc đánh cá có tính toán (calculation) của Potts. Nhà cái tốt nhất cá theo xác suất, theo hiểu biết chuyên môn nhất định của mình chứ không cá bừa. Tất cả đều là con số có thực trong sổ sách của hãng cá cược nổi tiếng Tote. Potts không nuôi ngựa, nhưng một chút hiểu biết về ngựa của anh dứt khoát phải có giá trị hơn so với những người đánh cá mà hoàn toàn không biết gì về ngựa. Nài X hoặc chủ ngựa Y tiết lộ rằng con ngựa A hôm nay đã trở chứng hoặc ngựa B có thể đã chích doping, chẳng qua vì họ nghe đồn như thế. Trừ đi 12.400 đã chi trong 43 “độ” thua, Potts lời hơn 10.000 bảng khi tổng kết “mùa cá ngựa” 1993.
Đầu tiên
Thứ nhất, Potts đủ vốn (capital) để có thể chấp nhận điều tồi tệ nhất: thua cả 48 “độ” mà anh có kết hoạch sẽ “đánh” trong năm. Potts không phải là một con bạc máu me. Anh ta chỉ trích 10% thu nhập hàng năm cho cái thú cá ngựa mà anh yêu thích, giống như người khác dùng tiền để đi du lịch. Potts cũng tính kỹ mọi chi phí: tiền xăng dầu, thời gian, tiền vé đến để vào trường đua đánh cá trực tiếp (không thuế hoặc chịu thuế rất ít) rẻ hơn chi phí ở nhà đánh cá qua trung gian (như qua internet, vừa chịu tiền ‘cò”, vừa đóng thuế nặng). Về mặt xác suất, rõ ràng cơ hội chiến thắng của Potts cao hơn những người cá cược có khả năng tính toán cỡ “trung bình” hoặc… chẳng tính toán gì.
Tiếp theo
Tất nhiên, Potts cũng nắm vững nguyên tắc cơ bản: cá ngựa chính là cá với những người khác trên khán đài chứ không phải cá với nhà “cái”. Oác quan sát trong 2 năm làm việc cho các trường đua ở Kuwait giúp Potts kết luận: có những người mua vé cá ngựa chỉ với mục tiêu cầu may, cá cho vui, thậm chí không biết mình đã đặt cược vào con ngựa nào trong khoảng thời gian từ lúc mua phiếu đến lúc cuộc đua diễn ra. Thật đơn giản: năm trước thắng thì “quỹ cá ngựa” năm sau của Potts sẽ dồi dào hơn. Tiền độ được chia đều cho những kẻ thắng sau khi nhà “cái”, tức ban tổ chức, đã trừ mọi chi phí, kể cả phần lời của họ. Với một người thắng như Potts thì trên khán đài chắc chắn phải có nhiều hơn 1 người thua. Trong đám đông hàng chục ngàn người với khoảng 1/3 đánh cá mà “không cần tính toán”, Potts biết rõ anh có cơ hội lấy tiền của… những người ấy. ‘
Cuối cùng
Xin nhấn mạnh là chỉ đôi khi, và tôi cũng không biết vì sao mình lại làm thế. Có thể hơi cực đoan, nhưng tôi luôn phản bác những thông tin có vẻ bí mật như thế. Tôi chỉ tự trấn an: họ nói dóc, hoặc chính họ cũng bị những tin đồn đánh lừa”. Trong lĩnh vực cá cược, “chữ C” cuối cùng – cynicism (hoài nghi, cực đoan) là quan trọng nhất. Nó gần giống như một bí quyết riêng, hơi khó lý giải. Vì sao người ta bỗng đặt cược vào con ngựa yếu và bất ngờ chiến thắng? Potts nói: “Đôi khi, tôi bỗng nghi ngờ lựa chọn của đám đông mà không cần lý giải.